VnVipQua.Wap.Sh - Trang chủ | Wap miễn phí | Games | Video | Ứng dụng| Chủ đề | Nhạc chuông | Mp3 | Hình nền | WapMaster | Dịch vụEm gái 19 bị hiếp dâm click
Em đang tìm kiếm một thứ gì đó quá chắc chắn và quá xa vời chăng?
<br/>Anh à, em không hiểu được chính mình nữa. Em đã để anh phải chờ đợi bao lâu rồi và không biết còn chờ đợi bao nhiêu lâu nữa đây?
<br/>Tại sao em không giống mọi người, nói yêulà yêu thôi, đơn giản thế mà sao đối với em lại khó khăn quá vậy? Em đang tìm kiếm một thứ gì đó quá chắc chắn và quá xa vời chăng?
<br/>Ngày gặp anh, tiếp xúc với anh em đã mến anh, nói chuyện với anh rất vui và còn thấy hợp nữa. Chuyện cứ bình thường như thế cho đến một ngày anh đi HN công tác 5 tháng, anh đã ngỏ lời với em. Thực sự em khá bất ngờ, bởi vì bình thường anh khôngdám nói ra những lời đó, vì tính anh hơi nhát (và em cũng biết, hôm đó nhờ một chút men nên anh mới dám thổ lộ tình cảmcủa mình), lúc đó em cũng vui mà cũng vừarối nữa, chẳng biết phải trả lời ra sao, ngố thật đấy, hơn 20 tuổi đầu rồi mà chưa yêu ai bao giờ cả, chỉ biết cách từ chối tình cảmcủa người ta là nhanh thôi. Nhưng đối với anh thì khác, em đã không từ chối và cũng không thể nhận lời ngay, em bảo anh chờ đến lúc anh vào em sẽ trả lời.
<br/>Thời gian cứ thế trôi, chẳng mấy chốc mà 5tháng anh đi công tác cũng hết, gặp lại anh,nhưng em vẫn chưa thể có câu trả lời, em vẫn cố kéo dài thêm thời gian, cho anh hiểu em và em hiểu anh hơn. Lúc đầu em cứ nghỉ đơn giản là nếu người ta thực sự thích mình thì chờ đợi mấy tháng có đáng là bao và sợ rằng anh không hiểu em, nên nói thích em thế thôi, chứ biết rõ về em rồi thì sẽ không yêu em đâu. Bởi vì em không xinh đẹp, cũng chẳng giỏi giang như bao người khác, em chỉ là em mà thôi. Nhưng không phải vậy, anh hiểu em rồi, anh vẫn thế thôi, chẳng thay đổi, vẫn chờ đợi từ em câu trả lời. Nhiều lúc biết anh buồn, anh muốn hỏi nhưng em lại cố tránh và ép anh không được nói ra, nhiều lúc em thấy mình quá đáng lắm, chỉ biết bắt nạt anh là giỏi thôi, nhưng anh vẫn thế, anh không hề giận em, anh bảo muốn giận em lắm nhưng anh lại không làm được, những lúc đó em rất vui.
<br/>Rồi anh bảo anh rất ghét em, ghét nhiều lắm, sẽ cố gắng ghét em nhiều hơn nữa vì ông trời có câu: ghét của nào trời trao của đó, những lúc như thế em chỉ cười thôi. Thế mà em vẫn thường xuyên chọc giận anh, mà anh cũng có vừa đâu cũng chọc tức em hoài mà, nhiều lúc muốn giận nhưng em lại thôi, chẳng có lí do gì phải giận cả, vì anh chưa là gì của em thì tại sao lại giận anh, trách anh được chứ, em đã nghĩ vậy đấy.
<br/>Anh thường hay hỏi em nhưng em luôn trả lời ngược lại với những gì mình suy nghĩ, cũng chẳng hiểu em nữa. Thấy nhớ anh, muốn nhắn tin cho anh, nhưng lại không thể send đi, em không thể thoải mái biểu hiện tình cảm của mình cho anh biết, và đã giấu đi cảm xúc của mình. Cứ như thế cho đến bây giờ, em cũng đang rất rối, em không hiểu được tình cảm của mình là nhưthế nào cả. Có những lúc em chỉ xem anh như người bạn của mình, nhiều lúc thì không thế, em thường hay nghĩ về anh, lúc đi trên đường hay đôi lúc cả trong giấc mơ.
<br/>Em cứ ngỡ mình đã thích anh rồi, nhưng lạicảm nhận hay đó chỉ là em ngộ nhận tình cảm của mình. Em thấy mình quá đáng và ích kỷ lắm lắm. Tại sao không thể dứt khoátcho anh một câu trả lời mà lại để kéo dài thế này, càng lâu thấy càng thấy khó nói hơn. Em biết phải làm gì đây? Có phải em đang ngộ nhận tình cảm của mình không?